Thân gửi bố và mẹ của con.
Con đã từng đeo tai phone và bật âm lượng hết cỡ. Đến mức nhức cả óc để không phải nghe những tiếng mắng chửi, cãi vã bố mẹ ném về phía nhau. Con đã luôn tự nhủ lòng là sẽ không bao giờ giống như bố mẹ và đến bây giờ cũng vậy…
Liệu con, một con bé mới lớn có đủ mạnh mẽ để vượt qua được những mệt mỏi này. Mệt mỏi vì “gia đình bất hòa”? Bố mẹ vẫn mải lao vào những trận cãi vã bất tận. Mà quên mất những tổn thương tâm lý con phải gánh chịu trong chính gia đình của mình. Chẳng ai quan tâm con đang ngồi bó gối trong xó nhà khóc ướt hết gối. Chẳng ai nghĩ tới cảm xúc của con, dù hôm đó con đã rất vui. Chẳng ai giúp con vượt qua được nỗi buồn vô hạn đó. Chẳng ai cả, chỉ có mình con mà thôi.
Con không muốn bố mẹ đánh chửi nhau nữa
Con chẳng thể nào quên năm con lớp 3. Lần đầu tiên con thấy bố đánh chửi mẹ, rất đau! M.áu trên đầu mẹ rơm rớm, còn con chỉ biết đứng ôm mẹ mà khóc và khóc, bất lực.
Thời gian sau đó, mọi việc càng trở nên tệ hại hơn. Tần suất những trận cãi vã, đập phá đồ đạc trong nhà của bố mẹ diễn ra ngày càng nhiều hơn. Chẳng mấy chốc mà nhà cửa tan hoang. Gian bếp chỉ còn lại vài ba cái bát đĩa nhựa, cùng với khoảng trống đáng sợ bủa vây. Con quá nhỏ để có thể tự hiểu khúc mắc giữa bố và mẹ. Con thắc mắc hỏi mẹ: “Tại sao bố mẹ cứ phải đánh cãi nhau? Tại sao bố mẹ không yêu thương nhau?”. Bố mẹ có nhớ không? Đã có lần con lấy hết dũng cảm gào lên “Con không muốn bố mẹ đánh chửi nhau nữa”. Và con cũng chẳng thể nào quên, bố, trong cơn men nồng nặc mùi rượu tát con một cú trời giáng. Từ khoảnh khắc đó, con đã không còn muốn về nhà nữa.
Thật sự con rất sợ về nhà
Con chẳng muốn tâm sự với ai bởi dù có tâm sự thì cũng chẳng thay đổi được gì. Con thấy tủi thân vô cùng mỗi khi tan học. Con thấy lạnh lẽo mỗi ngày mưa, khi nhìn thấy bạn bè được bố mẹ đón, được hỏi han. Con ganh tị với đám bạn mỗi mùa hè khi chúng nó đăng ảnh đi du lịch vui vẻ cùng gia đình lên facebook. Con đã ước có bố, có mẹ bên cạnh ngày sinh nhật của con. Con đã ước được đăng ảnh bố, mẹ kèm thêm lời chúc mừng sinh nhật mẹ yêu, bố yêu. Thế nhưng, con chỉ biết khóc, những giọt nước mắt chảy vào trong tim con, ứ nghẹn và sầu thảm.
Cứ như vậy, con chịu tổn thương trong suốt nhiều năm… Bên ngoài, con tỏ ra mạnh mẽ nhưng sâu thẳm bên trong là sự trống rỗng và tủi thân quá nhiều.
Trầm cảm sớm ở trẻ em, bố mẹ có biết
Con cần được hỗ trợ tâm lý
Tuần trước, có một thầy đến trường và nói về tâm lý học đường. Thầy nói về gia đình, về bố mẹ và cả về những đứa trẻ giống con như chạm vào trái tim đầy vết cắt của con. Lần đầu tiên trong đời, con nghĩ mình cần được hỗ trợ về tâm lý. Hôm nay, khi viết ra những dòng kí ức này, con đã khóc một lần nữa. Dù cố gắng bao nhiêu, nhưng con biết kí ức về “gia đình đổ vỡ” sẽ luôn hằn sâu vào tâm hồn và dằn vặt những đứa trẻ bất hạnh như con vậy.
Đánh giá trị liệu tại BrainCare
Chúng tôi có đội ngũ chuyên gia tâm lý, bác sĩ nhiều năm kinh nghiệm đánh giá, tham vấn, trị liệu, chẩn đoán uy tín, mang đến lợi ích cho khách hàng.
BrainCare hướng tới trở thành một trong những đơn vị dẫn đầu về lĩnh vực chăm sóc sức khoẻ tinh thần tại Việt Nam, làm thay đổi thói quen và nhận thức của người Việt Nam trong việc chú trọng sức khỏe tinh thần và tìm kiếm sự trợ giúp khi cần thiết. BrainCare “Vì cộng đồng hạnh phúc hơn từng phút giây”.
Đăng ký tham vấn - trị liệu
Chúng tôi luôn sẵn lòng lắng nghe bạn, hãy sẻ chia với chúng tôi nhé!