Là một thanh niên Gen Z ở vùng quê nghèo. Em may mắn, hoặc cũng có khi là xui xẻo không biết chừng khi được tiếp cận với máy tính, internet từ khá muộn. Em vẫn còn nhớ mãi, lần đầu tiên được chơi game là vào một ngày hè lớp 8. Đó là buổi học cuối cùng của năm học. Khi đám học sinh chúng em không còn áp lực nào, chỉ chờ trao phần thưởng rồi nghỉ hè.
Mấy thằng bạn cùng lớp rủ nhau đi đá bóng. Mấy đứa khá giả hơn thì hẹn nhau ra quán game:
– “Mày đi chơi game với tao không?”
Em thầm nghĩ:
– “Giờ mình về cũng chẳng phải làm gì. Bố mẹ đi làm chiều tối mới về, thôi đi chơi với bọn nó cho vui”.
Đọc thêm: Nghiện game – Cảnh báo đỏ
Trượt sâu vào vòng xoáy nghiện game
WOW! Game “LMHT” đã chinh phục em ngay khi bắt đầu. Những nhân vật đẹp mắt với đồ họa sinh động, cốt truyện hay. Tất cả khiến em chơi quên cả thời gian. Em không nghĩ game lại thú vị như thế, càng chơi càng ham. Em bắt đầu “nướng” thời gian và tiền ăn sáng cho game. Ban đầu chỉ tuần 2 lần nhưng rất nhanh, sau đó em hầu như chỉ nghĩ về game.
Em thấy mình thật “đỉnh của chóp”. Em mới chơi mà vượt mặt đám bạn cùng lớp trong Game. Cấp độ trong game của em tăng lên chóng mặt, tỉ lệ nghịch với nó là thời gian ôn bài ngày càng ít đi. Thành tích học tập của em theo đó mà xuống dốc không phanh. Từ xếp thứ 2 trong lớp, em dần dần trượt xuống vị trí thứ 2 từ dưới lên.
Khi đã ở một level khá cao trong game, em bị thua nhiều hơn. Mà càng thua em càng “cày” phục thù cho đến khi có thể chiến thắng. Khi đã chiến thắng, em cảm thấy hỉ hả và lại phải tiếp tục lao vào chơi để duy trì rank và thể hiện đẳng cấp của mình. Cứ như thế, vòng xoáy ngh.iện game đã cuốn lấy em, em không thể thoát ra được.
Có khi nào em trượt cấp 3 không?
Để tránh bị lộ, em ít khi nói chuyện với mọi người trong gia đình. Những lúc mẹ hỏi, em chỉ trả lời qua loa rồi trốn đi chơi game. Vốn dĩ em là đứa rất ngoan nên em nói gì mẹ cũng tin và cứ như vậy. Phần lớn tiền em xin mẹ đều được đóng cho ông chủ quán net quen thuộc.
….
-“Cay thật, có khi nào mình trượt trường chuyên cấp 3 không?”. Suy nghĩ chợt vụt qua đầu em. Suốt năm lớp 9 mải mê chinh chiến với game. Em chẳng học bài mấy, kiến thức thì lõm bõm quá rồi. Càng suy nghĩ, em càng cảm thấy áp lực. Em thấy giấc mơ vào trường chuyên đang ngày một xa dần. Em quay trở lại bàn học nhưng những kiến thức bị bỏ lỡ giờ thật khó khăn để bù lấp. Chỉ còn 2 tháng nữa là thi mà em chẳng có chút tự tin nào. Đám bạn trong game thì vẫn nhắn tin gọi điện hẹn vào game “tâm sự”.
BrainCare sẵn sàng gỡ nút thắt cùng em
Em có còn cơ hội để thoát ra khỏi từ “nghiện” game không? Chống chọi 1 mình, em mệt lắm. Em rất sợ bị bố đánh vì trốn học chơi game nhưng em còn sợ khiến mẹ thất vọng nhiều hơn.
Em mệt mỏi lắm. Thực sự, em rất cần được giúp đỡ.
Bắt nạt qua mạng, ngưng buông lời ác, click ngay
Đánh giá trị liệu tại BrainCare
Chúng tôi có đội ngũ chuyên gia tâm lý, bác sĩ nhiều năm kinh nghiệm đánh giá, tham vấn, trị liệu, chẩn đoán uy tín, mang đến lợi ích cho khách hàng.
BrainCare hướng tới trở thành một trong những đơn vị dẫn đầu về lĩnh vực chăm sóc sức khoẻ tinh thần tại Việt Nam, làm thay đổi thói quen và nhận thức của người Việt Nam trong việc chú trọng sức khỏe tinh thần và tìm kiếm sự trợ giúp khi cần thiết. BrainCare “Vì cộng đồng hạnh phúc hơn từng phút giây”.
[…] Con nghiện game, bố mẹ sợ nhất điều gì? […]